Bộ câu hỏi đọc hiểu bài Mùa hoa mận
Câu 3: Em hiểu như thế nào về câu thơ “Mùa hoa lộng lẫy đến nghẹn thở. Em đi đừng e ngại làm đau mặt đất, dù những cánh hoa mong manh sẽ rụng”.
Trả lời:
Trước hết, nhà thơ thể hiện thái độ trân trọng, tình yêu thiên nhiên, yêu cái đẹp, yêu quê hương. Câu thơ “Mùa hoa lộng lẫy đến nghẹn thở”, tính từ lộng lẫy kết hợp với từ ngẹt thở diễn tả vẻ đẹp đến choáng ngợp của nhân vật trữ tình trước vẻ đẹp thiện nhiên núi rừng. Nó khiến cho thiên nhiên, núi rừng của quê hương đẹp hơn sang hơn, quyến rũ hơn. Bên cạnh đó, nhà thơ thể hiện thái độ trân trọng vẻ đẹp quê hương. Nhà thơ đã sử dụng ngữ điệu cầu khiến “đừng”, phép nhân hóa “làm đau mặt đất” và mối quan hệ đối lập “dù” để thấy được lời động viên của anh (nhân vật trữ tình dành cho em). Những cánh hoa mong manh sẽ rụng, sẽ phủ kín trên mặt đất, lúc này trên trời, dưới đất, trên cây chỉ có một màu trắng duy nhất, cái chất thơ mộng, trữ tình đã bao trùm, đã phủ kín thiên nhiên Tây Bắc, một vẻ đẹp đến nao lòng. Trước vẻ đẹp đó, ai đành nỡ dẫm lên những cánh hoa mỏng manh, tinh khôi như thế. Vậy mà anh động viên em đừng “e ngại” làm đau mặt đất, làm đau những cánh hoa. Phải chăng em cũng đẹp, cũng nhẹ nhàng, cũng mong manh, cũng đáng yêu như những cánh hoa mận mỏng manh đang rơi rụng. Em sẽ không thể làm đau được mặt đất, làm đau những cánh hoa kia. Bởi em nhẹ nhàng thế, em duyên dáng thế. Câu thơ thật trìu tượng, thật đẹp: cái đẹp của con người, hòa với cái đẹp của thiên nhiên, của tình anh dành cho em. Chất thơ của thiên nhiên, núi rừng; của tình anh dành cho em đã quyện hòa tạo nên một vẻ đẹp khó cưỡng được.