Đọc hiểu Ngữ văn 11: Bộ câu hỏi đọc hiểu bài Những ngôi sao xa xôi

Bộ câu hỏi đọc hiểu bài Những ngôi sao xa xôi

Đọc ngữ liệu bên dưới và trả lời câu hỏi: 

(1)... "Chúng tôi có ba người. Ba cô gái. Chúng tôi ở trong một cái hang dưới chân cao điểm. Con đường qua trước hang, kéo lên đôi, đi đến đâu đó, xa! Đường bị đánh lở loét, màu đất đỏ, trắng lẫn lộn.
Việc của chúng tôi là ngồi đây: Khi có bom nô thì chạy lên, đo khối lượng đất phải lấp vào hố bom, đếm bom chưa nô và nếu cần thì phá bom. Người ta gọi chúng tôi là tô trình sát mặt đường. Cái tên gọi sự khát khao làm nên những sự tích anh hùng. Do đó, công việc cũng chăng đơn giản. Chúng tôi bị bom vùi luôn. Có khi bỏ trên cao điêm về chỉ thấy hai con mắt lấp lánh. Cười thì hàm răng trắng lỏa trên khuôn mặt nhem nhuốc. Những lúc đó, chúng tôi gọi nhau là “những con quỷ mắt đen".
(2)... Bây giờ là buổi trưa. Im ắng lạ. Tôi ngồi dựa vào thành đá và khe khẽ hát. Tôi mê hát. Thường cứ thuộc một điệu nhạc nào đó rồi bịa lời ra mà hát. Lời tôi bịa lộn xộn và ngớ ngân đến tôi cũng ngạc nhiên, đôi khi bò ra mà cười một mình.
Tôi là con gái Hà Nội. Nói một cách khiêm tốn, tôi là một cô gái khá. Hai bím tóc dày, tương đôi mêm, một cái cô cao, kiêu hãnh như cái đài hoa loa kèn. Còn mắt tôi thì các anh lái xe bảo: “Cô có cái nhìn sao mà xa xăm!". Xa đến đâu mặc kệ, nhưng tôi thích ngắm tôi trong gương. Nó dài dài, màu nâu, hay nheo lại như chói năng.
Không hiêu sao các anh pháo thủ và lái xe lại hay hỏi thăm tôi. Hỏi thăm hoặc
việt những thư dài gửi đường dây, làm như ở cách nhau hàng nghìn cây số, mặc dù có
thê chào nhau hàng ngày. Tôi không săn sóc, vồn vã. Khi bọn bạn gái tôi xúm nhau
lại đối đáp với một anh bộ đội nói giỏi nào đấy, tôi thường đứng ra xa, khoanh hai
tay trước ngực và nhìn đi nơi khác, môi mím chặt. Nhưng chăng qua tôi điệu thể thôi.
Thực tình trong suy nghĩ của tôi, những người đẹp nhất, thông minh, can đảm và cao
thượng nhất là những người mặc quân phục, có ngôi sao trên mũ..."

(Trích “Những ngôi sao xa xôi", Lê Minh Khuê)