Đọc hiểu Ngữ văn 11: Câu hỏi Đọc hiểu bài Ôtenlô

Ôtenlô

Lược dẫn:

(Ôtenlô là một vị tướng da đen có tài thao lược của nước Cộng hòa Vonido. Chàng thường đến chơi nhà nguyên lão nghị viện Brabantio. Chàng làm quen với Dexđêmôna, con gái của Brabantio. Cảm phục vì chiến công, nỗi gian truân và tâm hồn trung thực, cao thượng của Ôtenlô, Dexđêmôna đem lòng yêu mến vị tướng da đen và hai người bí mật làm phép cưới. Song, cuộc tình duyên của họ gặp không ít trở ngại. Iago, một viên Hiệu úy của Ôtenlô bất mãn vì không được đề cử lên chức Phó tướng đã tìm cách để cha của Dex đêmôna biết và ngăn cản. Ngay lúc đó, quân Thổ tấn công đảo Sip, Ôtenlô được cử đi đánh dẹp. Hạm đội Thổ bị bão tan tác. Ôtenlô mở tiệc ăn mừng và đồng thời mừng lễ thành hôn của mình. Iago chuốc rượu cho Cassio say rồi khích bác khiến cho chàng đâm vị quan trấn thủ đảo Síp bị thương, gây cảnh rối ren trong đảo. Cassio bị cách chức Phó tướng. Lợi dụng việc này, lago xui Cassio đến nhờ cậy Dex đêmôna xin với Ôtenlô cho phục chức cũ. Nhằm đúng lúc Cassio khẩn thiết nhờ cậy Dexđêmôna, lago dẫn Őtenlő tới để chứng kiến. Từ đấy, bằng những thủ đoạn nham hiểm xảo quyệt, Iago gieo vào lòng Ôtenlô mối nghi ngờ người vợ đã tư thông với Cassio. Ôtenlô ra lệnh giết Cassio còn chàng bóp cổ chết Desdemona. Sau đó, Ôtenlô biết được sự thật qua lời tố cáo từ vợ của lago, nên đã đam Iago và tự tử).

Đoạn trích dưới đây nói về cuộc hội thoại giữa Iago với Ôtenlô và vợ chàng

[...]

LAGÔ – Nàng đã dối lừa cha để lấy ngài, và khi nào hình như nàng rùng mình sợ

hãi diện mạo ngài, ấy là lúc nàng yêu ngài thắm thiết.

ÔTENLÔ – Thực có thể

LAGÔ – Như vậy hẳn là ngài phải hiểu, tuổi còn trẻ mà nàng đã có thể làm vẻ ngoài và vĩnh, bịt mắt cha kín như bưng khiến ông lão phải ngờ chuyện tình duyên là do bùa yêu ma quái. Nhưng kể ra tôi cũng thực là đáng trách, tôi cung kính cúi xin tướng quân xá lỗi cho tôi, đó cũng chỉ vì quá quý mến ngài thôi.

ÔTENLÔ – Ta sẽ hàm ơn ông mãi mãi.

LAGO – Thôi thấy việc này đã làm bàng hoàng tâm trí tướng quân. ÖTENLÔ – Không hề gì, không hề gì.

LAGÔ – Thú thực rằng tôi rất ngại điều đó, tôi ước mong tướng quân sẽ coi những lời tôi nói là xuất phát từ tấm lòng quý mến tướng quân. Nhưng tôi thấy như tâm

thần ngài đã xúc động. Xin tướng quân chớ vì lời tôi nói mà đi quá sự nghi ngờ mà gây to chuyện.

ÔTENLÔ – Ta sẽ không thể đâu!

LAGÔ – Nếu ngài lại hành động như vậy, thì thành ra những câu nói của tôi, tất đưa đến những kết quả xấu xa mà bản tâm tôi không định. Catxiô là người bạn quý của tôi. Nhưng thưa ngài... tôi thấy như ngài đã xúc động.

ÔTENLÔ – Không, không quá xúc động đâu, ta vẫn tin Dex đêmôna chung thủy.

LAGÔ – Mong rằng nàng cứ thủy chung được mãi, và cũng mong ngài cứ sống mãi được với niềm tin ấy!

ÔTENLÔ – Tuy nhiên tâm tính con người cũng có thể sa ngã được lắm!

LAGÔ – Vâng, chính vấn đề là như vậy. Tôi xin mạn phép ngài được nói điều này: nàng đã từ chối bao chỗ cầu hôn, toàn những nơi cùng xứ sở quê hương, cùng màu da đẳng cấp với nàng, những điều mà ai chẳng thèm khát ước mơ! Hừm! Như thế cũng đủ bộc lộ một sở thích đồi trụy, một tinh thần bệnh hoạn, những ý nghĩ trái lẽ tự nhiên. Nhưng xin ngài thứ lỗi, tôi thực không chủ tâm nói riêng nàng như thế, tuy rằng tôi vẫn thấy e ngại, một khi sở thích của nàng trở lại bình thường hơn, có thể lúc nào đó sẽ làm nàng so sánh tướng quân với các bạn đồng hương, và biết đâu chẳng xót xa hối tiếc.

ÔTENLÔ – Thôi đi đi, ngươi hãy đi đi, nếu ngươi còn nhận thấy điều gì khác hãy cho ta được biết rõ thêm. Dặn vợ ngươi phải dò xét để tâm. Thôi đi đi lagô! để ta được một mình.

LAGÔ – Xin cáo từ chủ suý.

lago bước đi...

ÔTENLÔ – Tại sao ta lại đi lấy vợ? Anh chàng ngay thẳng này hẳn là còn trông thấy, còn biết nhiều hơn nữa, hơn những điều hắn đã nói ra.

LAGÔ, quay lại – Thưa chủ suý, tôi mong mỏi tôi thiết tha xin ngài đừng dò là việc này thêm nữa, cứ để mặc thời gian giải quyết. Việc để Catxiô đảm đương chức cũ là việc làm thích đáng công bằng, vì quả thực ông ta là người đủ khả năng làm trọn nhiệm vụ này, tuy nhiên nếu tướng quân cho là có lợi thì cũng nên hoãn việc

đó một thời gian, bằng cách ấy tướng quân có thể nhận rõ thêm con người và thủ

đoạn của Catxió. Tướng quân cũng nên để ý xem phu nhân có nài xin cho Catxiô

phục chức với tất cả nhiệt tình mạnh mẽ hay không? Lúc đó ta sẽ còn được thấy

thêm nhiều điều nữa. Trong khi chờ đợi tôi cầu xin ngài cứ nghĩ rằng tôi là người

quá sợ hãi lo xa (vì thực tâm tôi cũng e như vậy), và xin ngài cứ coi như nàng vô

tôi.

ÔTENLÔ – Đừng ngại là ta không tự chủ được.

LAGO – Một lần nữa xin ngài cho tôi lui bước.

LAGO – Một lần nữa xin ngài cho tôi lui bước

lagô vào

ÔTENLÔ – Gã kia thực là người vô cùng ngay thẳng, với trí óc thông minh sáng suốt hiểu rõ hết nhân tình thế thái. Nếu nàng thực là con chim ưng phóng đãng, thì dù những sợi dây ràng buộc chân chim có là ngay những thớ thịt của trái tim ta nữa, ta cũng sẽ vui lòng nổi hiệu còi cho nàng đi theo gió mưa lôi cuốn để tìm mồi trong mọi sự rủi may. Hay có thể vì da ta đen đủi, lời trò chuyện không du dương êm ái như những phường công tử gió trăng; hay vì bỏng đời ta đã quá ngà dài xuống thung lũng thời gian. (Không! Tuổi nào đã đến lúc về chiều). Mà nàng đã xa ta. Ta đã bị lừa dối. Từ nay đời ta chỉ còn nguồn an ủi là ghê tởm là khinh ghét nàng thôi. Ôi tình duyên sao thống khổ, những con người mỹ miều đó ta chỉ có thể làm chủ thân thể mà không làm chủ được những ham mê ước muốn của họ. Ta thà chịu làm loài cóc nhái sống bằng hơi xú uế trong hang cùng hốc thẩm, còn hơn phải nhường một phần trong con người mà ta yêu dấu cho kẻ khác tự do sử dụng. Tuy vậy từ xưa định mệnh phũ phàng của những đấng vĩ nhân vẫn là không được may mắn như các kẻ tầm thường. Điều đó cũng giống như sự chết là số phận không thể nào tránh được. Ngay từ khi cất tiếng khóc chào đời, họa bị phụ tình đã dành cho ta ở trong số mệnh. Nàng đã đến kia rồi!

Đexdemôna và Emilia ra

Nếu nàng thực là con người phản phúc, thì trời xanh kia đã tự giễu mình sao! Ta

không thể nào tin như thế được.

ĐEXĐÊMÔNA – Thế nào Ôtenlô yêu dấu của em, bữa tiệc trưa tướng quân mời những nhà quý tộc trên đảo đã sẵn sàng, và tất cả đang chờ đợi tướng quân.

ÔTENLÔ – Thực tôi đáng trách vô cùng.

ĐEXĐÊMÔNA – Sao giọng tướng quân lại lạc đi như vậy? Hay tướng quân thấy khó chịu trong mình?

(Trích Ôtenló, W. Shakespeare, Nguyễn Văn Sỹ dịch, Nxb Sân khấu, Hà Nội, Trung tâm Văn hoá Ngôn ngữ Đông Tây, 2006)

Trả lời câu hỏi đọc hiểu bài Ôtenlô